Theo Từ điển Hán Việt, cốc nghĩa là lúa, gạo, hoa màu, lương thực nói
chung. Ngũ cốc là năm thứ cốc, gồm: lúa gié, lúa nếp, lúa tắc, lúa tẻ, đậu
Theo
Wikipedia, ngũ cốc, trong thời kỳ Trung Quốc cổ đại, là tên gọi chung để chỉ 5
loại thực vật có hạt ăn được; về sau được dùng để gọi chung cho các loại cây
lương thực hay sản phẩm chính thu được từ chúng. Tuy nhiên, trong cách hiểu của
các dân tộc chịu ảnh hưởng từ nền văn hóa Trung Hoa thì khái niệm về ngũ cốc
không hoàn toàn giống nhau. Ngoài thuyết về ngũ cốc còn có các thuyết lục cốc,
cửu cốc. Tuy nhiên, thuyết về ngũ cốc chiếm ưu thế, có thể là do nó có liên
quan tới học thuyết về Ngũ Hành.
Tại Trung Quốc,
tồn tại 2 thuyết cơ bản hơi khác nhau một chút về ngũ cốc. Một thuyết cho rằng
ngũ cốc gồm 5 loại : đạo (lúa), thử (kê), tắc trong tiếng Quảng Đông thì là ngô, còn ở phương Bắc thì nó lại là kê,
mạch (bao gồm đại mạch, tiểu mạch, hắc mạch và yến mạch), thục (đậu tương).
Một thuyết khác
lại cho rằng ngũ cốc lại gồm: ma (hạt gai dầu), thử, tắc, mạch, thục. Hai
thuyết này khác nhau ở chỗ một bên có lúa gạo nhưng không có gai dầu, và ngược
lại. Khi kết hợp cả hai thuyết này lại sẽ có đạo, thử, tắc, mạch, thục, ma là 6
loại lương thực.
Về cửu cốc BS Hồ
Đắc Duy đã dẫn sách Chu Lễ giải thích rằng đó là 9 thứ hột để ăn được
gồm: tắc (thứ lúa cao, cây dài đến hơn một trượng, là giống lúa
chín sớm nhất), thuật (một thứ lúa nếp nhiều nhựa), thử (một loại
nếp), đạo (lúa dé - một thứ lúa ưa ruộng có nước, mỗi năm chín 2
mùa), ma (mè, có 2 loại trắng và đen), đại đậu (một thứ đậu hột
to), tiểu đậu, đại mạch (một loại lúa mì, hột có lông dài) và tiểu
mạch.
Như đã nói trên,
khái niệm về ngũ cốc không hoàn toàn giống nhau trong cách hiểu của các dân tộc
chịu ảnh hưởng từ nền văn hóa Trung Hoa. Có lẽ xuất phát từ sự khác biệt này mà
có định nghĩa ngũ cốc bao gồm: “5 loại hạt: kê, đậu, ngô, lúa nếp, lúa tẻ, gồm
tất cả các loại cây có hạt dùng làm lương thực như lúa mì, yến mạch, đại
mạch…”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét